Người đã vô tình đánh cắp trái tim ta, cô gái tháng Tư ấy.

Một tháng Tư từ thuở nào xa lắm, người con gái ấy đã vội rời đi, để lại trong tim ta những kỷ niệm ngọt ngào và cũng nỗi đau không thể quên. Tháng Tư, mùa gió và sắc nắng vẫn cứ trôi qua....

 Tháng Tư, mùa gió trở lại sau một mùa đông dài. Đường phố vắng vẻ, chỉ có cơn gió bâng khuâng đầy u buồn. Ta đứng nơi góc phố, nhớ về người con gái đã từng đi ngang qua cuộc đời ta.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

 Người con gái của tháng Tư, mong manh nhưng cũng mạnh mẽ. Một cô gái đã từng làm cho tim ta loạn nhịp. Ta nghe trong tim mình tiếng đập thình thịch, câu hỏi nhỏ lặng lẽ đặt ra, người ấy giờ đang ở phương nào xa?

 Mùa gió của tháng Tư vẫn hát lao xao, như là đại diện cho tâm trạng u uất trong lòng ta. Chùm Bách Hợp, loài hoa tượng trưng cho tình yêu trong câu chuyện của chúng ta, vẫn nghiêng mình vào nỗi nhớ. Ta cảm nhận trong lòng mình một chút ngậm ngùi, nhớ lại những kỷ niệm xa xưa.

 Sắc nắng của tháng Tư vẫn phôi pha, chưa thật rực rỡ như mùa hè thuở ấy. Những nhánh lá bàng non tơ run rẩy trước cơn gió cuối mùa, đẩy cái rét lùi xa. Nhưng trong lòng ta, cái rét của cuộc đời vẫn còn lạnh lẽo vì người con gái đã rời đi về phương xa, chẳng còn ta trong cuộc sống của người.

 Người đã vô tình đánh cắp trái tim ta, cô gái tháng Tư ấy. Ta đau trong tim nhưng vẫn cười ngạo nghễ, che giấu đi nỗi đau trong lòng. Tháng Tư sang sao lại nhắc nhớ vô tình, khi mà chùm Bách Hợp vẫn giữ nguyên tinh khôi sắc trắng, không thay đổi theo thời gian.

 Một tháng Tư từ thuở nào xa lắm, người con gái ấy đã vội rời đi, để lại trong tim ta những kỷ niệm ngọt ngào và cũng nỗi đau không thể quên. Tháng Tư, mùa gió và sắc nắng vẫn cứ trôi qua, nhưng người con gái của tháng Tư ấy đã mãi mãi là một dấu hỏi không có lời giải đáp trong cuộc đời ta.

 

QK